Hãy G+ và Chia Sẻ Bài Viết Để Nâng Tầm Chất Nhé Các Bạn
Trang 5 của 5 Đầu tiênĐầu tiên ... 345
Kết quả 41 đến 48 của 48

Chủ đề: Tâm sự - Chia sẻ

  1. #41
    Junior Member
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    2 ông kia bê đê rồi kia )

  2. #42
    Junior Member
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi KuQuang_Hue
    2 ông kia bê đê rồi kia )
    Ku này lại nói bậy gì thế này

  3. #43
    Junior Member
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi KuQuang_Hue
    2 ông kia bê đê rồi kia )
    Gì vậy em? Mấy đứa nhỏ này nói chuyện đúng là... !

  4. #44
    Silver member
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    122
    Sang có cái ava đẹp quá!
    Mà title là đụng hàng rồi nhé "Để sống... một cuộc sống... như gió!?"...

  5. #45
    Silver member
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    122
    Anh đã từng nói với em rằng: "Hãy trở về bên người ấy và sống thật hạnh phúc, đừng bao giờ nhớ về anh...", vậy mà giờ đây khi cô đơn trong căn phòng này, anh lại muốn em nhớ đến anh như một chút gì đó minh chứng cho tình cảm của em dành cho anh không phải là lừa dối. Tâm hồn anh đã thay đổi mất rồi, yếu đuối mất rồi. Để quên đi em, anh đã từng ngày rong ruổi, làm bất cứ việc gì có thể để khoảng trống thời gian không còn, để anh không nhớ tới em, vậy mà em vẫn đủ sức len lỏi vào từng lúc anh dừng lại, dù chỉ là một giây thôi!

    Đã ba tháng trôi qua kể từ ngày em ra đi, anh phải chấp nhận điều đó như một điều phũ phàng nhất anh đã từng gặp trên thế gian này, bởi điều đó là sự chọn lựa của em và nó mới làm em hạnh phúc. Anh vẫn nhớ như in quãng thời gian chúng ta ở bên nhau, thời gian đó thật hạnh phúc biết nhường nào! Anh chẳng biết phải làm sao được nữa, làm sao để quên được em - Mỹ Anh àh !

    MA yêu thương! Cuộc đời thật nhiều bí mật, và bí mật của em đã làm trái tim anh tan vỡ. Anh biết MA không muốn làm anh buồn, MA luôn tự mình chịu đựng những nỗi cô đơn, giày vò của cái bí mật đó, để lại trên khuôn mặt kiều diễm là một nỗi buồn mênh mang. Anh đã cố tìm hiểu, đã cố thể hiện mình là một người đáng tin cậy, luôn ở bên MA che chở và yêu thương để xóa tan đi nỗi buồn đó, nhưng anh không thể làm gì được và cũng chẳng thể giải mã được nỗi buồn đó trong MA. Anh luôn nói cho MA những lời yêu thương nhất, nhưng chẳng bao giờ MA nói với anh một câu tương tự, cho dù đó là lời từ chối phũ phàng, em vẫn bên anh, vẫn làm cho anh cảm thấy hạnh phúc khi luôn có một người để anh có thể chia sẻ. Anh đã thực sự bối rối cho đến một ngày người ấy xuất hiện, và anh chợt hiểu ra tất cả mọi điều, anh chỉ là người đến sau! Người đó ra đi , để lại MA cô đơn trong cái thế giới hỗn độn này. Anh không trách em, bởi nếu anh là em, chắc anh cũng không thể làm khác. Em đã định ra đi, ra đi và tất cả trở thành vô nghĩa, dù tim anh đang quặn đau thành những hàng nước mắt không ngừng rơi, anh cũng không thể để em làm như vậy được, làm như thế MA sẽ gục ngã mất. Anh biết MA vẫn yêu người đó, chỉ có khoảng cách về địa lý là vật cản trở hai người và anh tin mình đã làm đúng là ra đi để em được hạnh phúc. Anh biết, thời gian đó rất khó khăn cho MA và cả người đó. Thỉnh thoảng nhận được những dòng tin nhắn của MA, tim anh lại nhói đau, nhưng thật may mắn, dần dần mọi chuyện cũng lại trở lại êm đềm.

    Ba tháng đã trôi qua rồi kể từ ngày anh ra đi, nhanh thật. Thỉnh thoảng anh gọi điện và nhắn tin cho bạn bè, biết em vẫn vui tươi bên bạn bè và đang làm tốt đồ án tốt nghiệp, vẫn tươi tắn xinh đẹp làm lòng anh cảm thấy thật thanh thản. Anh vẫn hay ngồi một mình trong căn phòng và xem lại những bức ảnh của em qua những lần anh đã lén em để chụp, xin lỗi em nhé, ngắm nhìn em và sống lại với kí ức ngọt ngào. Tình yêu thật là tuyệt diệu, lung linh! Ước gì anh được sống mãi trong cảm giác đó.

    Đêm hôm qua anh đã mơ về em đó, trong mơ anh thấy chúng mình cùng ngồi trên một con thuyền nhỏ, mặt nước đêm không một gợn sóng. Trên bầu trời vầng trăng khuyết treo lơ lửng cùng hàng vạn vì sao. Trăng đó, vần trăng khuyết đó, giờ thì anh đã hiểu vì sao vầng trăng trong em lại là vầng trăng khuyết. Anh nhìn em say đắm nhưng cũng chỉ được một lúc, nước mắt anh đã từ từ lăn trên gò má, em cũng vậy. Em không nói gì cả, không nói với anh một câu gì, chỉ nhìn anh và lặng lẽ khóc. Anh định thắp lên những ngọn nến nữa cơ, thắp lên cho đêm nay thêm lung linh huyền ảo, nhưng anh lại sợ, chỉ một cơn gió nhẹ thôi cũng sẽ làm tắt đi những ngọn nến lung linh kia, tắt đi niềm hạnh phúc nhỏ nhoi ấy. Và anh sẽ phải tỉnh dậy, tỉnh khỏi cơn mê. Con thuyền nhỏ không hiểu vì sao cứ từ từ trôi đi, nhẹ nhàng như có một lực đẩy vô hình, trôi mãi trôi mãi...

    Mỗi bước chân ta đi qua, là một ký ức, một khoảng thời gian in dấu trong đời. Vì thế, hôm nay, anh quyết định bước đi tiếp trên con đường của mình, sau một thời gian dài dừng chân nghỉ mệt để rồi ngủ quên và chìm đắm trong một giấc mơ.

    Trước khi cất bước, anh muốn một lần nữa được hồi tưởng về đoạn đường mà anh đang đứng, nơi đã ngập tràn những kỉ niệm về em. Có lần anh đã nói với một người về thói quen đã hình thành từ lúc nhỏ của anh, không biết là anh đã nói với em chưa. Đó là mỗi khi đi qua một nơi nào để lại trong anh nhiều ấn tượng, anh luôn ngoái lại nhìn thật lâu, nhìn mãi cho đến khi nơi ấy đã xa khuất không còn thấy nữa. Giờ thì anh vẫn chưa từ bỏ được thói quen ấy, có lẽ, như vậy mới chính là anh.

    Ngày ấy, mọi chuyện đến sao tình cờ quá, nhẹ nhàng quá. Ngày em bước đến để từ đó, trên đoạn đường anh đi đã in thêm đôi dấu chân, em đến mang theo một làn gió mát thổi bay những chiếc lá khô đang ngủ yên, khiến nơi ấy bỗng trở nên đẹp và lãng mạn vô cùng. Anh đã thầm cảm ơn và mơ ước được cùng em đi mãi, về phía cuối đường. Nhưng giấc mơ của anh không có thật! Em chỉ đến thăm và an ủi một thằng ngốc đang bước đơn độc một mình cùng những nỗi đau.

    Những khoảnh khắc có em thật ngắn ngủi. Em đi, gió cũng ngừng thổi, cảnh vật chung quanh anh giờ lại như trước kia, tất cả lại im ắng ngủ vùi, nhưng trên mặt đường vẫn còn đó dấu chân của em. Đó là điều duy nhất em để lại cho anh cùng biết bao kỉ niệm và cảm xúc vui buồn, mỗi cảm xúc ấy mang một sắc màu mà anh yêu quý vô cùng. Đứng nhìn mãi dấu chân, anh không biết mình mãi khắc lên bao nhiêu chiếc lá chữ “nhớ em".

    Anh tiếc nuối khi để em ra đi, chỉ biết đứng đó mà dõi theo em dần rẽ sang một hướng khác. Anh ngồi gục xuống và buồn thật nhiều nhưng nỗi buồn của anh cũng không thể làm phai được hình ảnh em trong tâm trí. Ngày tháng cứ trôi qua lặng lẽ như tình cảm của anh, như ánh mắt luôn kiếm tìm bóng hình em.

    Trong mơ hồ anh nghĩ rằng: “Hay mình cứ đứng mãi ở đây, đừng đi đâu hết, biết đâu khi thấy nhớ, em sẽ quay lại và gặp được mình”. Thế là, anh vẫn đứng đó và không hề bước đi, lá đã rơi đầy chung quanh nhưng em đã không về.

    Trong tĩnh lặng, ngột ngạt, anh bỗng thấy ghét gió, sao gió chỉ thổi khi có em ? Lá cứ rơi, rơi trên vai anh, trên tóc anh ngày một nhiều. Anh không nhớ mình đã đứng đây bao lâu rồi? Chỉ biết nếu tiếp tục như thế, anh sẽ bị chôn vùi mất thôi. Sợ quá, anh vùng thoát khỏi và chạy về phía trước, vừa chạy, anh vừa nghĩ đến em.

    Khi em đi, em đã căn dặn anh rất nhiều, em dặn anh phải mạnh mẽ, phải bước tiếp vậy mà anh đã không nghe lời em. Nếu biết được điều này, chắc em buồn anh nhiều lắm! Anh chẳng mong nhìn thấy em buồn, anh muốn thấy em vui vẻ và thật hạnh phúc.

    Thoát ra khỏi nơi ấy , anh mới nhận ra phía trước con đường dành cho vẫn rộng mở và còn dài lắm, khung cảnh quanh anh đẹp dịu dàng, anh chợt nhận ra gió vẫn luôn tồn tại quanh đây, gió vẫn làm mát cho cây cối, cho con đường và cả cho anh. Nhịp sống vẫn đang hối hả, những người bạn song hành cùng anh giờ đã đi trước anh thật xa vậy mà anh lại ngồi đây chẳng biết để làm gì? Không được đâu, phải tỉnh lại thôi, đừng đắm chìm trong cơn mơ mãi , anh đã tự thức tỉnh mình như thế.

    Anh chuẩn bị bước đi đây, anh sẽ nói lời chào tạm biệt với đoạn đường tràn ngập kỉ niệm đẹp nhưng cũng rất đau thương và tạm biệt dấu chân của em. Khi anh quay lưng lại, anh biết mình sẽ cũng xa em hơn nhưng anh sẽ lưu hình ảnh ấy vào một nơi thật kín trong tim mình.

    Tình cảm ngày nào anh dành cho em, anh sẽ chôn thật sâu, thật sâu vào tận đáy lòng, để trái tim mình được ngủ yên.

    Nếu tim có thể nói, chắc tim sẽ trách anh nhiều lắm em ạ. Nhưng biết làm sao đành xin lỗi, xin lỗi tim thật nhiều vì anh đã để em vào quá khứ. Nơi đây, vẫn còn đủ gần để anh luôn có thể hướng theo em và nhìn thấy con đường của em, em vẫn đang đi, đang hướng về phía trước.

    Anh vẫn muốn nhìn mãi cho đến khi em mất hút. Và phía trước của anh là chiều ngược lại với em! Cất bước đi, là anh không còn nhìn thấy em nữa. Cất bước đi, giữa em và anh còn lại gì nhỉ? Anh nhớ, mình còn một lời hứa. Dù anh biết điều đó rất hoang đường, dù biết mình rất ngốc nhưng anh vẫn muốn tin rằng: Quay lưng lại con đường của anh vẫn thênh thang chờ anh tiếp tục hành trình của mình.

    Con đường của anh hướng anh đến một cuộc sống trong nỗi cô đơn..., bước đi gió mát thổi nhè nhẹ, ngước nhìn lên cao, ánh mặt trời vẫn chiếu sáng rạng ngời, tâm hồn anh lâng lâng một niềm tin vào tương lai, xen lẫn một chút gì đó có thể gọi là xót xa? Nhưng kể từ nay, anh biết mình cần đi về phía trước, con đường anh đi không có bóng hình em. Xin cho anh được gọi em là người yêu dấu một lần nữa nhé Mỹ Anh !!!

    Có những lúc tôi ước mình là chiếc lá
    Nhẹ nhàng trôi trên mặt nước trong ngần
    Chị gió ơi xin nhè nhẹ bước chân
    Để chiếc lá mãi bình yên như thế!
    Chợt đâu đây nghe tâm hồn chú dế
    Hát ca vang vui giữa đất trời
    Đám mây hồng nhẹ lâng, chơi vơi...
    Tiếng chin hót cho bầu trời tỏa sáng!

    Tôi không biết hay là tôi lơ đãng
    Một cánh hồng lướt nhẹ giữa tầng không
    Tôi say đắm và ngẩn ngơ đứng trông
    Chợt nghe thấy tâm hồn mình lạ quá!

    Nhưng hỡi ôi tâm hồn này lạnh giá,
    Chỉ thoáng qua như cơn gió lạnh đông về
    Bỏ lại tôi cùng ngày tháng lê thê
    Nằm trên sóng tan vào trong tiếng sóng...

    Forever and One - Một lần và mãi mãi !!!

    Huế, ngày 08 tháng 05 năm 2009 (3tháng 11ngày xa em và xa Cà Mau, nhớ......)

  6. #46
    Silver member
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    122
    PQ mới tham gia, mong mọi người giúp đỡ thêm

  7. #47
    Junior Member
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    1
    Post up topic này lên!

  8. #48
    Junior Member
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    1
    Đói bụng quá trời!

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •